Bóng đá miền Trung: Thôi thì chờ… sáp nhập

25/06/2025 18:11 GMT+7 | Bóng đá Việt

Bình Định xuống hạng Nhất, Huế xuống hạng Nhì, Đà Nẵng đá play-off…, bóng đá miền Trung đối diện với nguy cơ "vùng trắng", điều mà đồng bằng sông Cửu Long đã cay đắng chấp nhận nhiều năm qua. Tất nhiên, mọi thứ có thể sẽ thay đổi sau ngày 1/7, khi cả nước chỉ còn 34 tỉnh-thành sau sáp nhập, câu chuyện có khi lại khác.

Kể cả Đà Nẵng có xuống hạng, thì thành phố Đà Nẵng mới vẫn còn đó đội Quảng Nam, điều tương tự diễn ra với tỉnh Gia Lai sau sáp nhập với Bình Định. Trong khi đó, các tỉnh Quảng Ngãi (sáp nhập với Kon Tum), Khánh Hòa (với Ninh Thuận) và Daklak (với Phú Yên) đều có thể hội tụ được năng lực để hình thành các đội bóng V-League trong tương lai không xa. Về cơ bản, từ chỗ có thể là "vùng trắng", thì bóng đá miền Trung thậm chí còn tăng số đội dự V-League trong tương lai.

Nói như vậy là bởi người miền Trung rất yêu bóng đá. Đây là khu vực bóng đá duy nhất mà có 2 đội bóng từng xuống đá hạng Nhì (Khánh Hòa), thậm chí là hạng Ba (Bình Định) nhưng vẫn trở lại đá V-League. Lấy ví dụ của Khánh Hòa, đã 4 lần chuyển đổi phiên hiệu cũng như thành phần CLB nhưng mỗi khi có cơ hội, họ lại "lên" V-League kể cả khi chỉ 1-2 mùa lại xuống hạng. Sức bật ấy không phải nơi nào cũng có, rất đáng trân trọng. Trên thực tế, bóng đá miền Trung chưa lúc nào thiếu đại diện ở bóng đá đỉnh cao của Việt Nam.

Nhưng cũng có một sự thật khác: Chưa khu vực bóng đá nào có tần suất xuống hạng nhiều như miền Trung. Nếu ở miền Tây, "xuống" là… mất luôn, thì ở miền Trung, "lên" đó rồi "xuống" đó. Từ năm 1992 đến nay, 2 đội bóng Đà Nẵng và Quảng Nam có tổng cộng 4 lần xuống hạng. Riêng Khánh Hòa thì 4 lần, chưa kể 1 lần "chuyển suất" đội bóng cho Hải Phòng. Với Bình Định thì từ năm 1980 đến nay, cũng 3 lần xuống hạng. Bóng đá Huế có 2 lần, trong khi Quảng Ngãi, Phú Yên thì chưa từng lên V-League và hiện không đủ sức duy trì CLB chuyên nghiệp.

Thôi thì chờ… sáp nhập  - Ảnh 1.

Việc Bình Định (phải) xuống hạng ở mùa bóng năm nay là nỗi buồn của bóng đá miền Trung. Ảnh: Minh Dân

Nói cách khác, bóng đá miền Trung thừa đam mê nhưng thiếu sự ổn định. Tính bình quân, các đội miền Trung không quá 10 năm "trụ" ở V-League một cách liên tục. 

Điều đáng nói là trong thời gian chơi đỉnh cao, họ vẫn có những thành tích rất tốt khi từ năm 2009 đến nay, tức là trong khoảng 15 năm, các đại diện miền Trung thắng 3 chức vô địch V-League, 7 lần vào tốp 3. Biểu đồ hình sin về thành tích của bóng đá miền Trung biến động quá lớn, đó chính là vấn đề và cũng là thứ rất khó tìm giải pháp. Nó khó hơn nhiều so với tình trạng kém toàn diện của bóng đá miền Tây hoặc của bóng đá TP.HCM.

Vì thế mới nói bóng đá miền Trung đành phải đợi việc sáp nhập tỉnh-thành hoàn thành. Điểm nghẽn lớn nhất của họ không phải là con người, mà là nguồn lực đầu tư dài hạn. Các đội bóng miền Trung không thiếu nhà tài trợ, nhưng những doanh nghiệp tại chỗ thì lại quá ít. Việc trông đợi vào các nguồn tiền từ nơi khác dễ dẫn đến sự đổ vỡ trong ngắn hạn. Trường hợp của Khatoco với Khánh Hòa thì lại là kiểu làm "nghĩa vụ địa phương" của một doanh nghiệp quốc doanh, không phải mô hình chuyên nghiệp dài hạn. Bài học lớn nhất, không đâu xa, đến từ lần xuống hạng này của Bình Định.

Long Khang

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm